CHUYỆN TÔI VÀO LẤY XÁC ĐỒNG ĐỘI GIỮA VÒNG VÂY CỦA ĐỊCH.

CHUYỆN TÔI VÀO LẤY XÁC ĐỒNG ĐỘI GIỮA VÒNG VÂY CỦA ĐỊCH.
Quách Sơn - Sư đoàn 320


Các Bạn ạ !
Tháng 3 về là lại nhớ đến Tây Nguyên nơi chiến trường ác liệt gian khổ, nhớ mãi những hình ảnh của những trận chiến ác liệt, nhớ như in những người đồng đội nằm lại nơi này, chuyện đau lòng này Tôi nhớ mãi cả trong giấc mơ hàng ngày luôn.
Tổ trinh sát của chúng tôi làm nhiệm vụ nắm Địch ở cứ điểm Làng siêu 711, sau khi ta giải phóng xong cứ điểm đó địch cho trung đoàn 45 ngụy là trung đoàn mạnh của sư đoàn 23 nống ra để chiếm lại cứ điểm Làng Siêu . Trung đoàn 48 đã rút ra bàn giao lại cho tiểu đoàn 7 của trung đoàn 64 chốt giữ . Sau 3 ngày chốt giữ không chịu nổi với bom và pháo của Địch từ Play Cu và trận địa pháo Hàm Rồng bắn ra suốt ngày đêm, tiểu đoàn 7 cũng được lệnh rút khỏi cứ điểm Làng Siêu, lúc này tổ trinh sát của chúng tôi phải bám và nắm Địch giải toả đóng dã ngoại ở ngoài rừng, Địch di chuyển lúc chỗ này lúc chỗ khác rất khó nắm bắt được địch . Tôi nhớ hôm đó đầu giờ chiều , tổ trinh sát của chúng tôi có 5 người gồm 3 trinh sát viên có súng AK còn 1 y tá và 1 thông tin không có súng, chúng tôi gặp địch không kịp né tránh thì xảy ra tao ngộ chiến với địch, chúng tôi lực lượng mỏng địch thì đông cả đại đội địch xông lên bắn như mưa và ngay loạt đầu 1 y tá bị thương vào đùi, 1 trinh sát là Anh Lưu Sỹ Hồng quê Đại Từ - Thái Nguyên bị hi sinh, tôi cõng Anh Hồng trên lưng vừa bắn trả lại địch, rút lui được vài trăm mét tôi thấy 1 bụi cây chuối , tôi để Anh Hồng nằm lại nơi đó rồi lấy lá chuối đậy vào cho kín , vừa bắn vừa rút ra, tôi bị tiếp mảnh đạn M79 của địch bắn vào đùi phải và trên trán , máu chảy ra rất nhiều, còn Anh Sử không bị thương thì cõng anh Chanh y tá , anh Long thông tin ôm máy chạy, chúng tôi rút ra được đến vùng an toàn thấy địch không đuổi theo nữa chúng tôi dừng lại mang bản đồ ra để xác định vị trí đứng cho chính xác để còn biết để sau này vào lấy xác anh Hồng.
Chúng tôi điện về cho ban trinh sát Sư đoàn báo cáo tình hình cụ thể để ĐƠN VỊ cho thêm người vào phối hợp để vào lấy xác và đưa người bị thương đi viện, riêng tôi chỉ được băng bó và sơ cứu thôi phải ở lại để còn đưa người vào lấy xác anh Hồng . Địch lúc này vẫn ở đó thêm 4 ngày nữa, chúng tôi đã chui vào nhiều lần nhưng đều gặp địch nên chưa thể lấy xác của anh Hồng ra được, mãi đến ngày thứ 5 mới tạm yên, chúng tôi vào tìm nơi đã giấu anh Hồng , trong đêm tối ngửi thấy mùi thối rồi đi theo, mãi 2 giờ đêm mới tìm được nơi để xác của Anh, chúng tôi cẩn thận buộc giây vào chân Anh rồi dòng dây ra ngoài khoảng gần chục mét rồi kéo xác anh Hồng ra khỏi bụi chuối, vì thông thường xác người hi sinh địch hay gài lựu đạn ở bên dưới người để nếu mình vào lấy xác mà không biết lật xác đó ngay thì lựu đạn nổ sẽ chết thêm mấy người nữa . Khi kéo xác anh Hồng ra khỏi bụi chuối , chúng tôi đưa anh lên võng và kéo trượt đi theo khoảng vài trăm mét nữa mới đưa đòn vào để khiêng anh ra, trời tối như mực chúng tôi bám vào nhau để đi , thỉnh thoảng lại ngã, mùi thối của xác người chết bốc lên thật là sợ, khi ra ngoài được khá an toàn rồi chúng tôi ngồi nghỉ để chốc đi tiếp, sau khi nghỉ đã đỡ mệt chúng tôi tiếp tục đi nhưng vướng phải giây rừng thế là cả người khiêng và cái võng cùng ngã , xác của anh Hồng bật ra khỏi võng, tôi mới sờ mó để tìm đưa vào võng thì không thấy có đầu, vậy là lúc kéo anh ra khỏi bụi chuối chắc cái đầu anh đã đứt khỏi cổ rồi, tôi quay trở lại tìm giữa đêm đen , tìm lại cái bụi chuối thật khốn khổ, cũng may tôi đã tìm được cái đầu của Anh Hồng, tôi ôm cái đầu của anh vừa đi ra vừa ngã lên ngã xuống vì nó thối nó nhớt máu nhơ nhớp , khi ra đến chỗ cái võng có xác người của anh thì tôi để phần đầu của anh vào trong võng và chúng tôi cùng thay nhau cáng anh, đến khi trời sáng cũng là về đến nơi an toàn rồi, trời sáng nhìn xác của anh Giòi bọ nhung nhúc vậy mà đêm tối chả thấy gì, chúng tôi đào hố chôn anh ngay làng CORA2 ,số anh thật vất vả , chôn anh cũng phải dừng lại vì chạy pháo địch bắn đến 2 lần mới chôn cất anh xong Tôi tìm cái vỏ thịt hộp , lấy dao găm trích dòng chữ để làm bia cho anh, lấy một cành cây chẻ đôi ra kẹp chiếc bia vào và cắm trên mộ anh, lấy bản đồ ra xác định tọa độ và làm hồ sơ phần mộ của anh xong chúng tôi được lệnh về đơn vị nghỉ ngơi vài ngày.
Suốt cuộc đời tôi không bao giờ quên được hình ảnh của Anh Hồng hi sinh và lấy xác của anh khó khăn đến thế nào .Gần 50 năm rồi, nay phần mộ của anh đang nằm ở nghĩa trang Chư Prông tỉnh Gia Lai, tháng 6 vừa rồi Tôi đưa vợ và 5 đứa cháu của tôi vào thăm và viếng phần mộ của anh .