TRẬN ĐẮK PEK

TRẬN ĐẮK PEK                                                                Nguyễn Đức Vinh C19 đặc công - E66


Căn cứ Đăk Pek ( phía VNCH còn gọi là tiền đồn Đức Phong) nằm sâu trong vùng giải phóng KonTum, trong một thung lũng rộng, cạnh Sông Dak PoCo vùng thượng nguồn với đồi nương xanh mướt, hoa trái xum xuê như tranh thủy mạc và quốc lộ 14B. Nét đặc biệt không nơi nào có được đó là vùng này bạt ngàn xanh: rừng XàNu. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường phổ thông ở đất Bắc khi học bài trích giảng văn học có bài Rừng Xà Nu của Nguyễn Trung Thành mới miêu tả một phần nhỏ, thì nay tới mục kích mới thấy hết cái nghút ngàn, hùng vĩ của Xà Nu. Căn cứ Đăk Pek được xây dựng từ 1954 và được củng cố đến nay thành một cụm cứ điểm phòng ngự có công sự vững chắc vào loại kiên cố với sự chiếm đóng của tiểu đoàn 88 Biệt động Biên phòng ác ôn khét tiếng cùng với 1 tiểu đoàn lực lượng bảo an, thổ dân người thượng nổi tiếng là gan lỳ, thiện chiến, hận thù giai cấp và cuồng tín mê muội. Trong chiến dịch Tây Nguyên 1972 ta đã bao vây đánh gần 1 tháng nhưng không được. Mặc dù DakTo, Tân Cảnh, Diên Bình.. giải phóng liền một dải vào đến Võ Định. Nhưng Dak Pek vẫn vững chắc nằm giữa vùng giải phóng của ta, án ngữ phía Bắc Kon Tum với Quảng Tín. Sau một thời gian khá dài E66 - F10 và các đơn vị tham gia, chuẩn bị chu đáo, đi chuẩn bị chiến trường, lên sa bàn chiến thuật, bao vây Cứ điểm Dakpek (mật danh của phía QGP B3 gọi là X74). Đúng 15.00h ngày 15/5/1974 các cụm pháo của ta bắt đầu nhả đạn tới tấp vào Dakpek. Đúng 18.30, C19 Đặc công E66 được lệnh vác gỗ và vào đào hầm chiếm lĩnh trận địa, trong khi các loại pháo ta vẫn tiếp tục bắn phá hoại và kiềm pháo của địch. Một cuộc xuất kích vác gỗ quá nặng, vất vả chưa từng có, hoàn toàn đi theo suối lầy, bãi sậy, sườn đồi vừa tối vừa trơn, cả gỗ cả 3 cơ số đạn, thủ pháo nặng gần 40 kg. Địch có tiền đồn Đồi đá, án ngữ khống chế nên đi lại tiền nhập rất khó khăn. C130 thả pháo sáng liên tục, bầu trời sáng rực . Pháo sáng trong trong đồn bắn treo lơ lửng trong không trung. Cả đội hình hai trung đoàn bộ binh từ các hướng đang rầm rập kéo vào chiếm lĩnh trận địa trước con mắt mù dại của C130 và bọn địch trong đồn. Quãng 2.30h bộ đội mới vào tới bãi chuối ven sông để đào hầm. Côí 81ly, M79 trong điểm N và B bắn ra liên tục . Khoảng 4.30h công sự đã đào xong và ngụy trang kín đáo (do đất bồi phù sa và cát sát ngay mép sông nên đào khá nhanh). Đăkpek vẫn phủ một lớp sương mù dày đặc của cao nguyên trung phần. Địch vẫn không hề biết hàng trăm khẩu AK. B40 chỉ còn cách chúng trên thước ngắm 150-200m. Đúng 8h kém 5 phút sáng 16/5/1974 pháo binh ta bắt đầu cấp tập bắn phá hoại các khu A.B.C.N.E.I.K...và cả Quận lỵ Đăkpek nữa. Các cỗ pháo chúc nòng bắn thẳng, đạn đi căng một cách kinh khủng: 105, 85 nòng dài, DK, 12,7 ly, 37 ly, 23mm , 122 nòng dài, cối 120 ly, cối 160 ly, 82 ly ...nhả đạn mãnh liệt vào các điểm quy định. Tăng của ta từ hướng Bắc đi dọc ven sông đang tiến vào đường 14b. Đạn rít lên nghe ghê sợ. Công sự, nhà tôn cộtcờ của địch tung lên từng cụm, lửa cháy rần rật, kho đạn nổ tung, đạn nổ liên hồi, pháo ta vẫn tiếp tục bắn. Lên cửa hầm quan sát tận mắt: nhà tôn, lô côt tung lên rồi rơi lả rơi xuống. ĐK khói vàng, pháo khói đen, pháo khoan công sự rung lên bần bật, còn loại vũ khí đạn gì không rõ bay réo ào ào như trận bão lớn tất cả lao vào các chốt đỏ loét và công sự của địch. Khoảng 10.30h pháo hiệu xanh lên 2 quả, báo hiệu bộ binh bắt đầu lao lên mở cửa. Thật là đẹp tuyệt vời các chiến sỹ Đặc công C19 ôm giá mìn lao lên cửa mở, giá mìn xong, điểm hỏa lao xuống, một cum khói đen trùm lên hàng rào địch bay đi. Trong đám khói ấy lại có người lao lên và lại một hàng rào nữa bay đi. Hai hàng rào đầu đã bay đi, Anh bắt đầu dẫn A3 lao lên đánh hàng rào thứ 3 bằng một giá ĐH 10, hàng rào bùng nhùng rộng và dày, mìn quét không sạch , phaỉ tiếp tục dùng bộc phá ống dài 10Kg đánh tiếp mới bay hết hàng rào này. Chỉ huy hai A3. A1đánh tiếp 02 giá ĐH 10 cho hai hàng rào còn lại, chạy lên chạy xuống ra lệnh, dẫn từng chiến sỹ đánh nốt 03 hàng rào. Lúc này mệt thở đứt hơi không thở được nhưng đã đến sát lô cốt đầu cầu, thế là lại lao lên đánh 01 quả 04 lạng thủ pháo TNT vào lỗ châu mai. Khói vừa tan bắn ghăm gần hết băng AK rồi mới chạy xuống chuẩn bị dẫn trung đội thọc sâu vượt cửa mở. Đúng theo hợp đồng pháo ta lại cấp tập thêm 15 phút vào các khu vực quy định. Với điểm N do C19 đảm nhiệm cửa mở đã thông, Tôi báo cáo C trưởng Quang cho bộ đội xung phong đánh vào trung tâm. Tôi lại lao lên dẫn A1 đánh tiêp lô cốt đầu cầu 01 quả 02 lạng vào vị trí 23. Các Trung đội bạn khác đánh chiếm các mục tiêu ở hướng bên cạnh là các mục tiêu được đánh số C6, C7,C3, cũng đang ào ạt tấn công. Tăng của ta rú ga lao lên trận địa ở khu B. Lúc này lô cốt số 2 ở sát khu 20 có hai quả US ném lên. Chiến sỹ Kha người Hà Tĩnh mới ở Vệ binh E được bổ sung xung gọi anh Vinh ơi, địch.. . Tôi vừa kịp nằm xuống lấy chân đẩy quả US rơi xuống chiến hào thì 2 giây sau quả US nổ, mảnh đạn , đất đá bay mù mit. Ta bắt đầu gọi hàng, có 03 tên mặc rằn ri biệt động quân từ hầm ngầm giơ tay hàng, thật là nhục nhã cho QLVNCH với những bộ rằn ri loang lổ thêu những phiên hiệu kì quái đang run rẩy “ em xin hàng, xin cho được sống, bằng giọng miền Nam”. Lúc này Trung đội 2 cũng đang ào ào lao lên. Tôi lao sang cánh phải chỉ huy anh em đánh địch ở hầm ngầm vừa ném lựu đạn lên. Tôi nhảy xuống hào men theo tường, nói với Kha cảnh giới phía trên. Tôi đến cửa hầm tung liền 02 quả thủ pháo 04 lạng và điểm xạ bắn một băng Ak vào hầm 23. Vào tảo trừ, anh em thấy xác địch chồng lên nhau, chết đen thui mềm nhũn, khét lẹt. Say chiến trận, say khói súng, bắt một tù binh chỉ hầm ngầm trung tâm, thu giữ luôn một đại liên tại vị trí trung tâm. Khắp trận địa tiếng pháo tay tảo trừ vang lên. Nằm sâu dưới lòng đất chừng 03 m là hầm ngầm chỉ huy có 3 tầng. Tôi bắt tên tù binh vào gọi hàng. Sau lần gọi hàng đầu tiên, 02 quả US được ném ra không phát hiện được hướng ném. Tôi cho gọi A1 mang 01 bộc phá khối 10kg áp sát vào bờ hào và đẩy sâu vào cửa tầng 01 của hầm ngầm rồi điểm hỏa. Chạy chưa được 10 m thì cả khối bộc phá nổ, đất dưới chân cũng sụt luôn, khói đen ngột ngạt và tức thở. Hầm ngầm sâu thiết kế chống phá hủy nên địch không hề hấn gì. Từ dưới cửa sâu chừng 03 m, cách chỗ bộc phá nổ 10m, tiếng phụ nữ tiếng trẻ con kêu khóc, tiếng xin hàng nhốn nháo vang lên. Bộ đội bực quá đề nghị không cho hàng. Tôi bình tĩnh, đề nghị anh em sẵn sàng một quả 10 kg nữa, nếu nó vờ hàng thì cho bay luôn và đề nghị cho tên tù binh gọi vào: Giải phóng chấp nhận cho hàng:đàn bà con gái, trẻ con lên trước, lính lên sau, không mang súng đạn, giơ hai tay lên đầu, cách nhau 2m một người. Lũ lượt khoảng hơn 30 người dân là vợ con, người nhà, trẻ con từ ẵm ngửa, đến con gái, bà già lên trước, 13 tên lính đi sau không hề bị thương lên hàng sau. Bố trí cho A1 trông tù binh xong, A2 vào thu vũ khí. Sau chừng 01 giờ tác chiến ở điểm N. đại đội 19 hoàn toàn làm chủ trận địa một cứ điểm của địch cố thủ, có công sự vững chắc có hầm ngầm, có 06 hàng rào bao bọc. Diệt gọn địch thuộc đại đội 1, Biệt động quân tiểu đoàn 88, bắt sống 13 tên, thu nhiều vũ khí AR 15, 04 đại liên, 1 cối 61 01 máy PRC25 nhiều M79, 03 maý đàm thoại và nhiều loại trang bị khác, giải phóng nhiều người dân, người nhà và nhiều người do địch bắt vào để phục vụ hậu cần . Lúc này Tôi mới phóng tầm mắt phóng tầm mắt sang các điểm C và B cờ giải phóng phấp phới bay, tù binh ngụy run rẩy ra hàng lũ lượt dưới mũi súng của các chiến sỹ đoàn Pleime anh hùng. Dân kéo nhau ra theo cách mạng hàng hàng, lớp lớp. Trên trời mấy chiếc AD6, F5 E vọt lên cao bất lực vì hỏa lực phòng không 37, 57 ly, 23 ly bắn mãnh liệt, bay một lúc ném bom vu vơ rồi cút mất. Bầu trời Dakpek mờ mờ khói bay, còn thưa thớt tiếng súng của ta tảo trừ. DakPek trên 09 mỏm chiến đấu sa bàn, quân ta đã hoàn toàn làm chủ. Thiếu tá Nguyễn Ngọc Dy - Tiểu Đoàn Trưởng tiểu đoàn 88 Biệt Động Biên phòng, đại úy tiểu đoàn phó cùng toàn bộ Ban tham mưu bị bắt sống cùng hơn 200 tù binh được đối xử tử tế và được dẫn giải ra vùng giải phóng. Dân được đưa đi sơ tán. C19 nhận nhiệm vụ giải tù binh và đưa dân đi sơ tán. Đây là trận đánh vào công sự vững chắc bài bản đầu tiên của Tôi, thấy công tác chỉ huy thật bài bản và thực sự thấy khả năng tác chiến họp đồng binh chủng cấp sư đoàn của QGP có thể thực hiiện đánh thắng ở cấp độ lớn.
Nhưng không ai học được chữ ngờ, đau xót vô cùng.
Khi đến vị trí bàn giao tù binh cho đơn vị bạn. Tôi được nhiệm vụ cùng 02 đồng chí dẫn dân vào vị trí tạm giao cho huyện đội ở một khu khác cách vị trí giao tù binh chừng 1 giờ đi bộ. Chia tay nhau hẹn mai nghỉ ngơi, hút thuốc. Còn lại toàn bộ C19 giải tù binh đến vị trí giao tù binh xong, cũng đã muộn, anh em vừa tranh thủ ăn cơm thì 06 chiếc F5E lao đến ném bom tọa độ trúng đội hình C19. Bốn đồng đội của Tôi: Cư ( Hà Bắc), Đang (Hà Tây), Lành (Thanh Hóa), Lịch ( Vĩnh Phú) hy sinh tại chỗ, 06 người bị thương ( hôm sau một đồng đội bị thương Anh Lê (Vĩnh Phú) cũng hy sinh). Đau thương tổn thất thật nặng nề, xảy ra vào lúc tưởng rằng hoàn ca trọn vẹn. Bốn đồng đội hy sinh cùng trung đội, hôm qua còn cùng chung mâm cơm, trưa nay còn cùng lao lên đánh thủ pháo, diệt thù. Cùng buồn vui qua các chiến dịch, kể cho nhau những chuyện riêng tư của từng người. Đ/c Đang quê Thường Tín Hà Tây, sinh viên năm thứ 2 ngoại thương, có răng khểnh cười duyên dễ thương vô cùng. Đ/c Cư người cao to dân Bắc Giang, tóc rễ tre, khỏe mạnh là A phó, bất cứ ai có gì khó khăn là giúp đỡ không cần hỏi. Đ/c Lành, Thanh hóa rau má phá đường tàu, da min màng như con gái, cái tên đã nói lên tính cách đáng yêu rồi. Lịch thì khác B nhưng sống với nhau chan hòa. Anh Lê, Trung đội phó cùng A Duyện B phó B2 đều quê Vĩnh Phú, xin xà phòng, đều to khỏe, xốc vác. Vậy mà về nơi tập kết, trống vắng quá, nghe tiếng động nhìn ra cứ tưởng các Anh về. Sau mấy tháng đánh lấn chiếm cuối năm 73, đầu 74 , C19 bị tổn thất nặng nề chỉ còn lại một số lính cũ như các Anh, nay các Anh lại ra đi. Về đơn vị, dù thắng trận nhưng buồn vô kể, thu dọn quân tư trang gói gém cho các Anh, Tôi khóc ròng nức nở, đau thương quá. Cư và Đang rất hay tâm sự với Tôi và cả hai sống chân thành tình cảm như anh em ruột, chia nhau từng củ sắn, hơi thuốc cuốn đồng bào. Gia tài để lại chiếc ba lô, chỉ có của riêng là mấy tờ giấy báo cũ vài tờ giấy vở mới, xin khi qua đường dây để cuốn thuốc đồng bào hút cho đỡ nóng, chứ giấy mỏng polye cháy nhanh nóng cổ lắm. Vĩnh biệt các Anh, Tôi lại nhìn lên đỉnh núi vùng Ngọc Linh, những ngọn XàNu nhọn hoắt lúc này lại rực nắng chiều như những ngọn nến đỏ oan ức thắp lên nền trời xanh. Tôi lại chợt nhớ những hoàng hôn đỏ ối màu máu bên dòng DakBla hôm nào. Đồng đội của Tôi nằm rải rác, canh giữ trên khắp các ngả chiến trường Tây Nguyên đất đỏ trở nên: Đất Thiêng này. Các Anh đã trọn vẹn làm nên chiến thắng, các Anh đã đi vào Lịch sử, chúng Tôi sẽ mãi gọi tên các Anh hôm nay ở Cao Nguyên DakPek đầy nắng, gió, đẫm máu và nước mắt này.