NHỮNG KỶ NIỆM KHÔNG THỂ QUÊN
( Nguyễn Thế Liêm - Trung đoàn 24 )
Sau khi cùng các đơn vị của Sư đoàn đập tan tuyến phòng thủ của địch ở đường 7 , Trung đoàn 24 của tôi nhanh chóng tiến về phía bờ sông KongPongCham . Ngày 3/ 1-1979 , Trung đoàn đã có mặt tại thị trấn Suông -Chúp bờ sông đối diện thị xã Kong Pông Chàm, nơi đây tàn quân Pôn Pốt vừa tháo chạy, chúng đã phá huỷ đốt phá quân lương, nhà cửa trước khi rút chạy về phía thi xã Kong Pông Chàm, cả một dãy nhà cửa ven sông không còn nguyên vẹn, âm ỉ các đám cháy khét lẹt của kho lương thực, quân trang quân dụng địch đã tiêu huỷ khi rút chạy; dọc bờ sông còn sót lại ít nhà lợp lá tồi tàn sàn gỗ sát đất, bờ sông bên này nơi ta tiếp cận dốc đến sát mép nước chỉ có lối xuống phà sang sông là thoải; khi Trung đoàn đến đây, các phương tiện vượt sông như phà, thuyền đều bị chúng phá huỷ hoăc đưa đi nơi khác nhằm làm chậm bước tiến của quân ta . Trung đoàn 24 chúng tôi lúc này được Sư đoàn giao nhiệm vụ tổ chức một Tiểu đoàn được ca nô chở đánh xuôi theo dòng Mê Công từ KongPongCham về Nông Penh . Đây là một nhiệm vụ rất nặng nề và khó khăn , đơn vị chưa khi nào tác chiến theo hình thức này . Tuy vậy toàn Trung đoàn vẫn xác định quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ . Chiều ngày 2/1/1979 , tôi từ đại đội 14 đươc gọi về ban tham mưu trung đoàn, tôi nhận ra những cán bộ thân quen vỉ hơn 1 năm chiến đấu có nhau có nhiều sự kiện mà tôi biết các anh , như anh Cự, anh Hợi - tham mưu, anh Kha, anh Lữa - tác chiến , anh Xe, anh Trữ, anh Đáng trinh sát , một số anh cán bộ thuộc tiểu đoàn 4.. chúng tôi xem bản đồ để nghe kế hoạch vượt sông Mê Công đánh vào thủ đô Nong Penh-Cam Pu Chia . Chúng tôi lắng nghe và được biết có nhiều cánh quân khác cùng tiến vào giải phóng Nong Penh nên nhiệm vụ dù xa lạ nhưng cũng yên tâm vì nhiệm vụ của chúng tôi là không đơn độc
Tôi nguyên là lính trinh sát của trung đoàn, sau đi học bổ túc pháo binh tại Trường sỹ quan Pháo binh 400 về. Tôi có hơn 1 năm không ốm ngày nào luôn bám sát đơn vị và tham gia nhiều trận đánh của Trung đoàn nên tôi hiểu vị trí của mình khi tham gia chiến dịch này.
Dòng sông Mê Công phía trước mặt chúng tôi, nơi bến phà vượt sang Kong Pông Chàm thì đây là chỗ khúc sông hẹp nhất, giới hạn hai bờ đo được khoảng trên 1200 m, mặt nước chỗ hẹp nhất khoảng 800m,
Khoảng cách từ đây đến cầu Saigon 2 - NongPenh khỏang 60 km , nhiệm vụ của chúng tôi là đưa tiểu đoàn 4 tiếp cận theo đường sông Mê Công tiếp cận phía chân cầu( cấu bắc qua song Mê Cong nối PNong Pênh đến Sài Gòn) tôi không nhớ tên cầu ghi trên bản đồ chỉ nhớ ghi chú Saigon2.
Khi tới cầu, vận động theo đại lộ Mi No Vông tiến vào Hoàng cung Cam Pu Chia , khi vào đến Nông Penh sẽ có các hướng dẫn bắt liên lạc với đơn vị bạn cùng nhiệm vụ
Nhiệm vụ khó khăn của đơn vị là việc cơ động trên sông, được biết hiện lúc ấy đang điều một số phương tiện thuỷ từ phía dưới lên, song đơn vị là chiến trường rừng núi nay cơ động và chiến đấu trên sông nước thì mình chưa có kinh nghiệm... hơn nữa nhiều anh em quê miền núi giờ cho bơi sông để vào vị trí chiến đấu sẽ không thuận lợi, có thể có người hy sinh trước khi vào bờ do đuối nước... Vì vậy phải luyện tập để giảm thiểu hy sinh, bảo toàn lực lượng trước khi lên bờ.
Việc luyện tập trên sông không thể tiến hành ban ngày vì mặt sông trống trải, hoả lực của địch bảo vệ bờ bên Kong Pong Chàm sẽ bắn phá , nên phải luyện tập vào ban đêm .
Những ngày nằm bên sông Mê công chuẩn bị vượt sông Mê công, tôi được giáo nhiệm vụ trong tổ vượt sông cùng Tiểu đoàn 4 , sẵn sàng theo hướng từ cầu Sai gòn2 (cầu qua sông Mê Công đã bị đánh sâp ) đánh từ hướng đông vào thủ đô PNom Penh. Tổ đặc biệt chúng tôi gồm khoảng 20 người . Trong đó có anh Hợi - Tham mưu, anh Kha , anh Lữa - tác chiến, anh Xe trinh sát và cán bộ của Tiểu đoàn 4 . Cứ tối đến tổ chúng tôi lại ra sông Mê Koong tập luyện . Ban ngày chúng tôi quan sát các vật chuẩn bên kia sông . Thành phố Kong pông Chàm hiện lên rất rõ trước măt; ống nhòm định cự hệ số 8x12 quan sát rõ từng con đường ven sông , cả chợ Kong pông Chàm lớn như chợ Đầm ở Nha Trang của nước mình vậy .Dòng sông Mê công trải rộng mênh mông.... Chiều rộng mặt nước mùa này đo trên bản đồ khoảng 800m , chiều rộng hai bờ khoảng 1200m; bờ bên thị trấn Suong-Chúp dốc, bờ bên phía thành phố Công Pông Chàm thoải, những bãi cát trắng trải dài bờ sông, vượt sông Mê cong ở đoạn này hết sức khó khăn vì địch bố phòng dày các bao cát trải khắp hướng đối diện hướng tiến của ta.mặt hướng tiến công của ta trống trải không địa hình địa vật che đỡ . Qua ống nhòm bội số 8 x12 quan sát rất rõ từng đoạn đường , từng vị trí địch bố phòng dày đặc hướng xuống mặt sông...
Nhiệm vụ của tổ đặc biệt của tôi là cùng Tiểu đoàn 4 của Trung đoàn cơ động theo dòng sông Mê công đánh thẳng vào thủ đô Nông Penh . Buổi tối nào cũng vậy chúng tôi tập tiếp cận các xuồng máy, các thuyền máy Kole , tập khởi động máy , tập lái xuồng , nhảy xuống nước và tiếp cận bờ... Dòng sông về đêm tĩnh lặng và mênh mông, phía thành phố Koong pông Chàm như lặng câm im lìm chờ những trận bão lửa đạn nay mai..
Chúng tôi để trần và tập, mấy chục con người cùng tập vượt sông chờ ngày xuất trận.. Nước chảy mạnh , mát lạnh .. lên xuồng bơi cách bờ khoảng 100m rồi nhảy xuống nước tiếp cận bờ... mấy anh em quê vùng xuôi thì có lẽ đỡ hơn, tôi quê Tuyên Quang, ít bơi lội nên khoản này vất vả hơn.. Phải lựa dòng trôi vào bờ để đỡ tốn sức mà vẫn bám được đội hình , kịp thời chỉ thị mục tiêu cho bộ đội nữa.. chợt có lúc nhớ bài học thời học sinh rằng dòng sông Mê Công vùng gần Biển hô có nhiều cá sấu, chợt ớn lạnh .. song khát vọng sống và nhiệm vụ phải hoàn thành mặc dù mình có thể hy sinh khi chưa kịp đến bờ... Mặc kệ. bên cạnh mình sẽ còn đồng đôi.. không ai bảo ai, có lẽ tất cả đồng đội đều chung suy nghĩ như mình mỗi đêm một hai tiếng tập như vậy, rồi trở lại bờ , ai về đơn vị nấy, đều đang chờ xuất phát vào trận... Trên bờ vẫn những mùi khói mùi khét cháy của các kho quân lương địch đốt cháy khi bỏ chạy . Ngày 7/1/1979 , do các hướng tiến quân của ta phát triển rất nhanh , đã chiếm được thủ đô Nông Fenh nên nhiệm vụ đánh phát triển theo sông Mê Kông vào Nông Penh của Trung đoàn 24 chúng tôi cũng thay đổi . Đánh phát triển theo đường 6 về hướng thị xã Kông Pông Thom .
40 năm qua đã trôi qua nhưng kỷ niệm về những ngày tập vượt sông đánh vào Nông Penh tôi vẫn không thể nào quên .
😍