Cùng bạn lính Bùi Tiến từ Buôn Ma Thuột đến Nha Trang vào một buổi tối đã muộn . Tuy chỉ quen biết nhau trên trang Quân sử nhưng buổi gặp mặt giữa Bob và nhà văn Nguyễn Trọng Luân như buổi gặp của một đôi bạn tri kỷ xa nhau bao năm . Thế mới biết nghĩa tình của những người lính Tây Nguyên sâu nặng đến nhường nào . Sau buổi gặp , nhà văn Nguyễn Trọng Luân có viết tặng Bob ( Nguyễn Lương Nhân ) một bài thơ rất xúc động . Trang Lính Tây Nguyên xin giới thiệu cùng bạn đọc bài thơ này .
GỬI BẠN Ở NHA TRANG.
Tặng Bob
Nha Trang mùa này đông người lắm
Biển cứ như thay áo từng giờ
Tôi nhìn biển gần mà lạ lắm
Chẳng như hồi đánh đến biển ngày xưa
Sư đoàn tôi ào xuống tự rừng xanh
Rưng rưng thấy gió căng lồng ngực
Biển phía trước mà bạn tôi đâu hết
Mình tôi nhìn - biển có đẹp được đâu?
Xác bạn chôn ở những đường nào
Đèo Phượng Hoàng hoa lau giờ vẫn trắng
Bỏ lại sau lưng Phước An mùa nắng
ta khoác bụi đường chiều đứng biển Nha trang
Ai về đâu gò lưng nương rẫy mùa màng
Ai lặn lội đồng chiêm ruộng chũng
Ai cõng con tâm thần đi tìm thầy tìm thuốc
Tôi cùng anh trước biển nhớ ngày xưa
Ơi Ban Mê nưng nức hoa cà phê
Đêm chiếm lĩnh hương hoa lùa vào tóc
Lá thư bạn gửi tôi dấu trong lần ngực
Đâu biết là câu cuối gọi mẹ ơi
Đã bao năm ăn sắn với măng tươi
Đất kon tum ba zan bầm máu đỏ
Hoa phượng bên Dap La và đạn lửa
Bao bạn bè nằm trên dẫy Ngọc Rinh rua
Sư đoàn tôi xa tôi nhớ đến bây giờ
Chúng tôi già tóc trắng như bọt biển
Nha Trang có điều chi bốn mươi năm sau tôi đến
Ngửa đầu về nhớ thủa lính Tây nguyên
Nha trang cuối năm 2011
Nguyễn Trọng Luân - F320