LÍNH B3

Sống, chiến đấu ở một chiến trường đặc biệt gian khổ khó khăn, những người lính Tây Nguyên đã phải vượt lên để tồn tại, để thích ứng với chiến trường, điều đó đã tạo nên một nét riêng biệt của Lính Tây Nguyên. Trang Lính Tây Nguyên xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc bài thơ LÍNH B3 của nhà thơ Nguyễn Duy Nhiệm . Anh trước công tác ở Đoàn Văn Công Tây Nguyên .

LÍNH B3 

Tác giả Nguyễn Duy Nhiệm


Cũng là lính trăm miền quê gửi tới
Cũng ở rừng nhưng đất đỏ Cao nguyên
Khúc quân hành hát xuyên qua đêm tối
B3 ta lại có nét riêng
Ba cánh rừng thêm dấu chân con gái
Tám tư em thành tên Viện 84
Mười em nữa lính Hậu cần hay hát
Nụ cười duyên để cho lính làm thơ
Hoa khôi rừng - Lính B3 gọi thế
Cả những anh chưa gặp một nụ cười
Thư viết lén , đáy ba lô giấu kỹ
Ôm guita “ Bèo dạt “ với “ mây trôi “
Đã là lính nhất tề theo quân lệnh
Lính B3 ít đội mũ , đi giày
Lưng cõng sắn vượt cầu treo , ghềnh thác
Khẩu AK trên võng vẫn trong Tay
Gạo thiếu nhất đành cầm rìu phát rẫy
Cây rừng nghiêng , thương quá những màu xanh
Vì lạng gạo phải chia cho ba bữa
Nhường thương binh , bát cháo chẳng ai ăn
Bụng lép kẹp vẫn đêm ngày bám chốt
Ngọn tàu bay nhai với vắt cơm con
Ngày đội lửa chỉ một bi đông nước
Đêm mưa tràn , sốt rét tóc lưa thưa
Đài không có chim tụ về thi hót
Ta gõ T” rưng , vỗ Kloongput hoà theo
Ống bương bự thay âm Công tơ bát
“ Giao hưởng rừng “ toàn vầu , trúc , nứa , le
Quân phục thiếu lính nhìn nhau thương cảm
Một bộ chia đôi cho cả 2 người
Suối cuốn dép , chân quấn băng bao cát
Thép gai đâm toé máu vẫn không lui
Mắn kem hết , lấy hộp làm ống cóng
Người ngoa ngôn “ niêu thần của Thạch Sanh “
Con cua đá đến con chim , con sóc
Tất cả đều nâng bước những đoàn quân
Giữa Cổng trời , muối chia nhau từng hạt
Bữa liên hoan đủ các món sáo , sào
Sắn luộc trước , cá vừa câu đun tiếp
Cuối là canh , mon dóc gọi thành rau
Sắn chất độc , củ bình vôi ăn tạm
Thái nhỏ ngâm , nước chảy suốt ba ngày
Suối Mã tiền in bóng ta tận đáy
Cá vô biên , sấy đã kẻo ăn say
Mùa khô đến rau rủ nhau trốn cả
Măng thành tre , cây mời lá , quả chua
Muối tráng túi , nương chia chùm ớt đỏ
Chia đều nhau để sống qua mùa
Bom Mỹ dội , ống cóng bay vèo mất
Mảnh ni lông thay thế đã bao lần
Khoét tròn hố lót lên đun dưới đất
Đón giao thừa , chốt khối bánh chưng xuân
Ni lông rách , núi dâng lồ ô , nứa
Gạo nương thơm , ngon tuyệt ống cơm lam
Không có cối , đã có đây mũ sắt
Bún , bánh trôi chiêu đãi “ khách “ Sư đoàn
Thời đánh Mỹ , lính B3 thế đó
Thiếu thốn trăm bề , chỉ đỏ một trái tim
Tây Nguyên ơi ! Ai một lần qua đó
Suốt cuộc đời mắc nợ : Nhớ thương nhau .